Episodes

  • - Cách đặt câu hỏi tại sao cho từng vấn đề xảy ra trong cuộc sống.
    - Có chính kiến gíup ích cho cuộc sống của mình như thế nsfo?
    - bài học từ sự tham lam

  • Missing episodes?

    Click here to refresh the feed.

  • Đây là một câu chuyện có thật với một cô nàng thích đủ thứ,đã từng nghĩ rằng " sống với đam mê tiền tự tới" là những lời khuyên nghe chơi cho vui chứ không có thật..

    Cho tới khi chính bản thân trải nghiệm,, mất rất nhiều thời gian, bài học của sự trưởng thành để rồi giờ đây Sống Trọn Vẹn Với Đam Mê Tiền Tự Tới.

  • Khi mà mình cứ thấy mâu thuẫn với việc mình làm..

    Khi mình giúp người ta nhưng khi người ta không làm mình ưng bụng thì y rằng mình lại tự hỏi " hồi đó mình giúp nó vậy đó, mà nó thế này thế kia.."

    Vậy sao mình thôi khoan hãy làm người tốt, làm người có tình đã, rồi gom góp từ cái tình thành cái tử tế thì lúc đó làm người Tốt vui lắm ah nghen.

  • Một điều ngỡ như rất khó nhưng cũng thật dễ thực hiện, mà ở đó bạn tự mình trọn vẹn với cuộc sống của chính mình.

  •   Một năm của sự trưởng thành, là hành trình của những va vấp, những nỗi sợ được dần cởi bỏ để đi tới sự " tự do". Tất cả mọi thứ trở về 0 và cũng bắt đầu bằng con số 0 nhưng tự hào lắm, với chính mình, vì mình mà sống trọn vẹn bằng những lấp lánh nho nhỏ trong đời ta.

    Sống kỹ một chút, nhìn sâu một chút, thương nhiều hơn một chút, nhận ra rằng cuộc sống vốn không hề tồi tệ. đúng hay sai đều là kinh nghiệm, tốt hay xấu là phong cảnh, nếu tâm an ổn thì hạnh phúc luôn có mặt.

    Biết ơn sâu sắc năm 2022.

  • Đi một vòng thật xa, để rồi nhận ra kho báu ngay dưới chân mình.

       Đó là kết chuyện của Nhà Giả Kim, một quyển sách mà Hương trước đây đọc như quyển tiểu thuyết phiêu lưu nhưng không hiểu được trọn vẹn ý nghĩa của nó, cho tới ngày khi mình tìm thấy kho báu của bản thân, làm việc bằng chính Năng Lực Lõi là trở thành một người hướng dẫn viết "Content Chất _ Tạo Chất Riêng", mình hạnh phúc mỗi ngày trên hành trình này, mà ở đó mình đã chạm tay tới Đồng Tiền Hạnh Phúc, để rồi nhớ lại những lời rất ý nghĩa được viết trong sách rằng:

    "Đừng quên rằng trái tim cậu ở đâu thì kho báu cũng ở đó; cũng như phải tìm cho ra kho tàng thì những gì cậu học được trên đường mới thật có ý nghĩa”.

  • Mập quá, mỡ không, bắp tay to nữa.. nhìn xấu hoắc.

    Ốm quá, nhìn như con khô chẳng có chút sức sống...

    Chắc hẳn đây là những câu nói bạn hay nghe người khác trêu đùa và cả chính bản thân mình cũng đâu đó trong vô thức thường xuyên buông lời với chính cơ thể của bản thân, mà quên mất rằng yêu thương bản thân một cách thật sự là khi bạn không còn phán xét thân hình mình.

    Với những góp nhặt nhỏ từ cuộc sống, từ những người phụ nữ chung quanh mình, Hương cùng Yang mong muốn thông qua câu chuyện về thời trang để cùng tạo ra cộng đồng những phụ nữ đẹp theo cách của riêng mình, mà ở đó, chính bạn là NÀNG THƠ của cuộc đời mình.

    Thương 

  • Tiền là giấy, ta mất nhau từ đây..

      Đây là một câu nhạc chế mà hôm rồi ngồi uống chia bia ở vỉa hè, nghe anh nào đó ca thấy vui vui tai nhưng ngẫm lại thấy đúng lắm ah nghen, nhất là khi gần đây sao cơn đại dịch Covid thì câu chuyện về " tài chính cá nhân" là một điều mà khiến bao người, nhất là người trẻ bỗng trở nên hoang mang, hốt hoảng và thậm chí là " mất nhau từ đây"... 

    Vậy thì, với những công thức rất chung trên mạng xã hội mà rất nhiều lớp dạy thì theo cá nhân Hương, một người trẻ đã kinh qua nhiều thứ từ chuyện mở công ty, chơi chứng khoán, sàn game, tất tần tật tuốt tuồn tuột những thứ mà thị trường đang nổi cũng như đang chìm, để mang vào mình những bài học không hẳn là đau thương nhưng cũng đủ để mình luôn " tỉnh táo" trước những lời chiêu dụ, bởi như Mẹ Hương hay dạy thì chẳng có gì tự nhiên từ trên trời rơi xuống.

    Thế nên, vậy thì làm sao để " sức khỏe tài chính của mình được bình ổn " và sống với đồng tiền một cách nhẹ nhàng?

    - Học cách tiết kiệm, nhứt định phải luôn là như thế dù bạn làm nhiều tiền hay ít tiền, hãy luôn luôn ghim trong đầu điều này, vì có tiết kiệm thì mới có tiền để đầu tư.

    - Bạn có quyền mạo hiểm với cuộc chơi " làm giàu" nhưng tốt nhất hãy cho mình một con số vừa đủ mà mình có thể chịu được khi rủi ro xảy ra, bởi có gì thì không làm liều mà hại mình rồi khổ gia đình.

    - Đừng bao giờ xài tới đồng tiền cuối cùng chỉ vì đam mê một thứ gì, vì mọi thứ cũng chỉ là vật sở hữu, nó chẳng làm bạn vui mãi mãi.

    - Né các thẻ tín dụng theo kiểu xài trước trả sau, có thể với nhiều người thì việc mắc nợ khiến ta thêm động lực, nhưng với Hương thì chỉ thêm " mỏi mệt" nên câu chuyện vay ngân hàng để mua tài sản, Hương không hào hứng lắm. Có thể mình chậm hơn người khác nhưng ít ra khi sở hữu cái gì cũng thấy trọn vẹn, không bị nặng cái đầu khi mỗi tháng phải tính chuyện " TRẢ NỢ".

    - Biến mình thành một người có trị giá bằng việc luôn luôn trau dồi học hỏi, quan sát cuộc sống này và sống với đời bằng sự hồn nhiên bớt toan tính.

    - Đừng " sỉ thân" khoác lên mình chiếc áo quá rộng với cái danh xưng mà bạn chỉ có tiếng mà chẳng sinh ra đồng tiền nào, vì làm chủ hay làm công không quan trọng bằng làm chủ đời mình. 

    - Hãy luôn lựa chọn mở rộng mối quan hệ, đó chính là " tài sản" và học cách trở thành một người thân thương của những người giỏi, bạn sẽ học được vô vàn thứ thú vị về câu chuyện " tiền đẻ ra tiền".

    Đây là một vài điều Hương áp dụng trong cuộc sống của mình, từ những ngày nhỏ xíu Mẹ đã luôn chỉ dạy ba chị em tụi Hương, để có thể bây giờ cuộc sống của Hương không thuộc hàng giàu có siêu xe, nhà lầu nhưng luôn đủ đầy với mọi thứ, được " thưởng thức" cuộc sống này một cách trọn vẹn với đủ đầy hương vị mà nhờ " đồng tiền" tụi Hương tích cóp mỗi ngày, sau đó bắt đầu học cách đầu tư.

    P/s: Vẫn là câu nói cũ, mỗi người một hoàn cảnh một môi trường sống, thế nên khi nghe podcast này bạn hãy luôn luôn nhớ chắt lọc thông tin nhé, bởi cuộc sống bạn phải do chính bạn quyết định.

       Đây là chiếc podcast bị mất cái kết, thu lại kg được tuyệt hảo lắm nhưng vì nội dung mình đã thu ổn quá nên không muốn thu lại vì những kịch bản không bao giờ được viết xuống giấy, mấy bạn thông cảm cho H xí xí nghen.

  • Thế nào gọi là có Hứng? 

    Hứng nhiều Hứng ít lỡ không Hứng thì sao?

    Thì tự trở thành " Nguồn cảm hứng" cho chính mình bằng việc luôn tìm kiếm những điều mới mẻ, trải nghiệm những điều hay ho, lao mình vào thế giới với góc nhìn đa dạng,  lựa chọn và kết giao với những người bạn thú vị trong cuộc đời này.

    Hương nghĩ rằng ai trong chúng ta cũng có một câu chuyện thú vị để kể, để luôn thấy mình mới mẻ và đầy sức hấp dẫn.. chỉ cần bạn có đủ can đảm để thoát khỏi những góc kẹt do tâm trí mình đưa ra, do những định nghĩa vốn dĩ của xã hội để sống cuộc đời của chính mình mà ở đó, hạnh phúc của ta là do chính ta mà ra, thì niềm cảm hứng cũng từ ta mà có.

    Thương chúc bạn lúc nào cũng đầy "hứng".

  • Hạnh phúc là gì? 

      Tại sao phụ nữ thì càng nên học cách " Hạnh phúc tự thân"???

    Hương nghĩ rằng không chỉ Hương mà rất nhiều người cũng đi tìm kiếm một câu trả lời cho hai chữ rất đỗi giản đơn nhưng lại cực kỳ khó có câu trả lời, nhất là khi xã hội càng phát triển, con người càng dễ thành công thì " hạnh phúc lại như một món quà rất xa xỉ mà chúng ta khó chạm tay tới được"..

    Vậy thì, thay vì chờ đợi những tác động bên ngoài khiến chúng ta " hạnh phúc giả tạo" thì bản thân mỗi người, nhất là phụ nữ, thì lại càng cần tìm cho mình một thế giới riêng, một nơi mà mình thuộc về để tự vui với chính mình dù là những điều nhỏ nhất.

    Chúc bạn hạnh phúc, dù là bất kỳ ngày nào..!

  • Chiếc podcast này đáng lẽ tên là " Trong Mới Là Cũ" vì ba chữ " Bình Thường Mới" nó khiến mình không vui lắm vì có những thứ mãi mãi sẽ không thể trở về như " Bình Thường". Nhất là khi hôm nay mình đặt chân ra ngoài đường sau 4 tháng ở nhà...

    Một cảm giác lạ lẫm lắm dù vẫn là con đường đi về mỗi ngày, cảnh vật vẫn như thế nhưng buồn dữ lắm, đìu hiu và vắng lặng..

  • SƯỚNG TRƯỚC KHỔ SAU hay KHỔ TRƯỚC SƯỚNG SAU?

    Một chuyện cũ rích kéo dài nhiều thế hệ, được bàn cãi miết, với những câu bông đùa mà người nhận chẳng lấy làm gì thoải mái khi nghe " tụi bây sống sướng quá ha, trẻ không lo coi chừng khổ" với góc nhìn chỉ ở bên ngoài cuộc sống của một người.

    Thế nên chiếc podcast ngày thứ 6 này mình muốn nói về câu chuyện làm sao để dung hòa việc Trước - Sau, để tuổi thanh xuân vẫn rực rỡ với những chuyến đi xa, những trải nghiệm mà tuổi già sẽ không đủ sức để thử, cũng như sống một cuộc đời về già chủ động và vui vẻ mà không nhất thiết cần có con cái để nó nuôi mình, muốn được như vậy thì hiển nhiên cần có sự tích lũy.

    Vậy thì bao nhiêu là đủ để " trung dung" và cách nào để Hương chủ động cho cuộc đời mình về tài chính dù là tuổi trẻ hay tuổi già??

    Vẫn câu nói cũ, tất cả những điều Hương chia sẻ đều từ trải nghiệm của bản thân, cùng với môi trường sống tương đối là đặc biệt so với những người khác, nên xin bạn khi lắng nghe Hương hãy tìm cái thú vị để thực hành, còn lại đừng bê hết nguyên xi vì mỗi người một cuộc đời, một quá trình " giác ngộ".

    Cảm ơn đã lắng nghe Hương

  • Cụm từ này Hương vô tình đọc được trên mục Góc nhìn của một tờ báo, được viết bởi một nhà giáo già mà như cô tự nhận rằng " không biét tôi có đang sống ngược với sự tiếp nhận văn hóa của đại chúng không mà sao tôi thấy tôi đang bị tấn công bởi vius thông tin quá, thế nên tôi cần có khẩu trang cho tâm trí của mình".

    Oh quá trời hay luôn, đọc tới đó mình thấy đồng thuận hết sức vì nếu mình có " khẩu trang" để bảo vệ tâm trí thì điều đó " sức khỏe tinh thần " của mình cũng được bảo vệ bởi những tin tức gây ngộ độc, với những clip chứa đầy những năng lượng tiêu cực, với những góc nhìn đang phần nào xấu xí đi theo đại cuộc đang diễn ra suốt 3 tháng qua...

    Trong quyển " Nghệ Thuật thiết lập truyền thông " của Thầy Thích Nhất Hạnh, mình được dạy rằng:

    " Nếu trí óc ta tê liệt thì không một dung cụ nào có thể thay thế giúp ta truyền thông với chinh ta hay với người khác" ( trang 15 chương 2)

    Điều đó có nghĩa là trí óc mình cũng cần được bảo vệ, được chăm sóc và nuôi dưỡng, thế nên khi bắt đầu tiếp nhận một thông tin nào hãy luôn ghi nhớ rằng " đọc kỹ - phân tích " rồi hãy cho nó đi vào bộ nhớ, 4 từ ấy như một chiếc khẩu trang sẽ giúp bạn có một đầu óc minh mẫn để thêm yêu quý cuộc đời này bằng những giá trị thật dù nó là niềm vui hay nỗi đau.

  • CÒN MÌNH LÀ CÒN TẤT CẢ

    Chiếc podcast ngày thứ 6 hôm nay, ngoài chuyện chia sẻ về những ngày xôn xao bằng những phương cách đã dần thực hiện thành thói quen, để nuôi dưỡng " sức khoẻ tinh thần" thì còn là một lời chào tạm biệt tới người chị thương quý đã ra đi vì cơn đại dịch.

    Một cô nàng nhỏ xíu như cây kẹo, rất yêu màu hồng bởi những ngày qua tiệm nail của chị, một cái tiệm hồng từ trong ra ngoài chúng mình đã có những câu chuyện mang đầy sự dễ thương mà dù mang trong người căn bệnh của "người lùn" thì chị cũng chưa bao giờ " dỗi hờn" cuộc đời này, vì chị nói với Hương rằng " chị vẫn thấy chị là một người may mắn", điều đó toát lên từ nụ cười tươi rói của cô ấy cùng giọng nói trong trẻo, giọng hát rất ư là thơ ngây chẳng qua trường lớp nào, mà cứ mỗi lần mình nhắn tin mời chị hát, chị luôn trả lời mình:

      " Sẵn lòng nghen Hương ơi, góp được tiếng hát là chị thấy lòng mình thêm niềm vui".

    Rồi chị nhỏ xíu vậy đó, mà mơ ước lớn lắm, muốn mang nghề nail, chăm sóc làm đẹp cho bản thân tới với nhiều người khuyết tật để họ cũng được quyền làm đẹp như bao người, mà trong những cuộc trò chuyện chị luôn nhắn mình " em đừng bỏ những đêm nhạc, đừng bỏ những điều ngọt ngào trong em đã dành cho người khuyết tật em nhé" bởi chị tin rằng em đã sống, đã hiểu và đã thương chúng ta nhiều như thế nào.

    Thiệt tình, biên lại mấy dòng chữ mà mắt lại ngân ngấm nước...

    Chị về làm thiên thần, hát ca cho Chúa nghe chị Phương nhé.., em từ nay học thêm một bài học, dù thế nào cũng phải bình tĩnh để bình an, để nuôi dưỡng sự mạnh mẽ bên trong mình vì " còn mình sẽ còn tất cả".

    Tạm biệt chị, một chiều thứ 6 gió thổi buồn ngoài cửa sổ.

  • "BẠN CÓ ĐANG SỐNG VỚI ĐAM MÊ?"

    Để trả lời cho câu hỏi này coi bộ khó hà nghen, vì cho tới thời điểm này để tìm ra đam mê cũng là một điều gì đó cũng không dễ dàng gì, thì sống với nó chắc còn như hái sao trên trời.

    Nhưng mà hổng sao, khó thì mình làm cho dễ, bằng những điều đơn giản nhất với những câu hỏi bên dưới để tự tìm cho mình một câu trả lời bạn nhé.

    1/ Bạn có mắt sáng rỡ, luyên thuyên tù tì khi nói về một điều gì mà xem là chân lý của cả cuộc đời?

    2/ Bạn có dành hết thời gian, tâm trí, không ngại khó và luôn kiên nhẫn?

    3/ Bạn có dám khác biệt để tìm tòi trong muôn vàn thứ mà mọi người đều đam mê để chọn ra cái riêng khi nhắc nhớ về điều bạn đeo đuổi?

    4/ Cuối cùng là bạn có thật sự thấu hiểu về điều mà mình đang nghĩ và đang muốn?

    Nếu bạn trả lời một cách chi tiết nhất 4 câu hỏi trên thì chúc mừng bạn đường tới đam mê ở ngay trước mắt rồi... Nhưng nếu chưa tìm ra thì cũng chẳng sao nghen vì sẽ còn một phương pháp mới, đó chính là " Mở rộng thế giới quan của chính mình với nhiều trải nghiệm trước khi sống với đam mê".

  • " Thằng nhỏ hai tay mang hai hủ cốt đựng trong cái bịch mà như mang hai trái dừa khô với gương mặt không có chút cảm xúc.."

     Trích từ câu chuyện được chia sẻ rất nhiều trên mạng xã hội ngày hôm nay với hình ảnh của một người shipper lạ kỳ... cũng như hàng ngàn tin tức chung quanh về cơn đại dịch mà Hương nghĩ rằng không chỉ bản thân mình và hầu như tất cả mọi người đều sợ...nhưng nỗi sợ đó đã khiến chúng ta học được nhiều điều về tình thương yêu, để đặt xuống những hờn giận vu vơ mà đôi khi chưa kịp nói với nhau lời tạm biệt đã không còn nhìn thấy nhau nữa.

    Chúc bình an cho nhau bạn nhé.

  • Ai trong mỗi chúng ta cũng có những cố chấp riêng và Hương cũng thế, nhưng rồi khi cơn đại dịch ập tới nó thay đổi nhiều thứ và nó khiến cho kẻ lì lợm như mình bắt đầu học cách chuyển đổi.