Episoder
-
Đã rất lâu rồi mình không có gan để viết về tự sát. Bởi vì mỗi khi viết về vấn đề này, bằng một cách kỳ diệu nào đó, chỉ còn một chút nữa thôi là mình tự sát đến nơi. Cũng vì vậy, mình đã thôi không còn động đến nó nữa. Nhưng trong thời điểm nhạy cảm này, đặc biệt hôm nay (10/09) là ngày thế giới phòng chống tự sát, mình lại được thôi thúc để viết. Có lẽ viết vào lúc này là thích hợp, bởi vì mình cảm thấy…những người còn đang vật lộn ngoài kia hẳn là cô đơn lắm.
-
Chúng ta có thể vật vã trên hành trình tìm hiểu, chữa lành chính mình, đôi khi muốn vứt bỏ hết tất cả để ra sao thì ra. Chúng ta chỉ mong sao hành trình ấy kết thúc thật sớm để được bình yên. Nhưng đến cuối cùng, điều tự hào không phải là ta đã kết thúc một chặng đường thật gian khổ, mà là ta đã dũng cảm, kiên cường và học được những bài học gì thông qua những trải nghiệm. Cũng như Carl Rogers đã từng nói: Một cuộc sống đẹp là một quá trình, không phải là trạng thái tĩnh. Nó là một hướng đi, không phải một đích đến.
Nơi Bóc Hành hy vọng những chia sẻ của khách mời sẽ một lần nữa tiếp thêm động lực, niềm tin cho mọi người trên hành trình dấn thân đầy gian nan này.
-
Mangler du episoder?
-
Con đường tìm hiểu và chấp nhận những bóng tối bên trong mình chưa bao giờ là dễ dàng. Có đôi khi mình giải quyết xong bóng tối A, thì một sự kiện nào đó đến kích hoạt ở mình bóng tối B, làm việc với bóng tối B xong thì bóng tối C lại xuất hiện. Những yếu tố kích hoạt cứ không ngừng đến khiến cho chúng ta hoang mang và tự hỏi, rốt cuộc mình là như thế nào? Tại sao mình phải tốn nhiều năng lượng cho những thứ này?
Bạn thân mến, khi đó hãy kiên nhẫn với bản thân mình thêm một chút, cho bản thân mình thêm thời gian để hiểu hơn về chính mình. Đôi khi khoảnh khắc mình hiểu mình chỉ xảy ra trong tíc tắc thôi, nhưng để cái tíc tắc đó xảy ra thì mình đã phải tự tranh đấu rất nhiều. Dẫu vậy, những cái tíc tắc đó chính là chúng ta đã bước được thêm một bước trên hành trình thấu hiểu và chữa lành cho bản thân. Và vì thế mà mai sau nhìn lại, chúng ta sẽ cảm thấy khoảng thời gian làm việc với bản thân thật sự rất đáng giá. Nơi Bóc Hành hy vọng những chia sẻ của khách mời sẽ một lần nữa tiếp thêm động lực, niềm tin cho mọi người trên hành trình đầy gian nan này.
-
Talk Show Bóc tách cùng Nơi Bóc Hành số thứ nhất đã lên sóng, và đây là đôi lời mà khách mời muốn gửi gắm đến những người bạn thân thương của chúng mình:
“Những kẻ chỉ trích không quan trọng, những kẻ chỉ ra những người mạnh mẽ vấp ngã như thế nào cũng không quan trọng. Điều quan trọng là người thực sự ở trong đấu trường với khuôn mặt lem luốc bụi bẩn, mồ hôi và máu, người chiến đấu anh dũng, người mắc sai lầm, thất bại hết lần này đến lần khác, bởi vì không có nỗ lực nào mà không có sai lầm và thất bại. Nhưng những người thực sự nỗ lực để làm những việc đó, người biết đam mê vĩ đại, cống hiến lớn lao, người dành cho mình động lực chính đáng, người đó hiểu được cảm giác chiến thắng, hoặc nếu họ thất bại, họ thất bại cùng với sự liều lĩnh vĩ đại. Để cuối cùng, họ sẽ không bao giờ là những linh hồn lạnh lẽo không biết chiến thắng lẫn thất bại”- Theodore Roosevelt.
Gửi đến những người bạn đồng hành cùng mình, dù bạn đang ở đâu, có đạt được điều mình muốn hay không, mong là bạn sẽ luôn nhận ra bản thân đã cố gắng, nỗ lực hết mình và can đảm đến dường nào trên chặng đường vừa qua. Dù có chạm đến sự bình an, hạnh phúc, có thể buông bỏ đau khổ hay không thì hôm nay chúng ta đã không còn ở trong “đáy giếng” của ngày hôm qua nữa rồi. Và tương lai, mong bạn hãy giữ lấy trí tuệ sáng suốt cùng với sự liều lĩnh vĩ đại ấy cho chính mình.
-
Chậm lại trong thời khắc mà người người phóng mình là một sự dũng cảm. Không phải ai cũng dám thừa nhận mình kiệt sức, không phải ai cũng dám nghỉ ngơi, không phải ai cũng chấp nhận quay về với bản thân trong thời gian mà ai ai cũng gọi là “cơ hội để triển nở”. Vậy nên với mình, chậm lại là một sự dũng cảm phi thường, là một minh chứng cho lòng tự trắc ẩn, cũng là cơ hội để vươn mình. Giống như hình xoắn ốc, đi xuống thấp hơn để lấy đà phóng cao hơn cả hiện tại. Mình tin rằng không hành trình gian nan nào mà không đem lại giá trị. Nó có thể không phải là thành công mà chúng ta tưởng tượng, nhưng giống như Freud đã nói: “One day, in retrospect, the years of struggle will strike you as the most beautiful” (Tạm dịch: Một ngày nào đó, khi nhìn lại, những năm tháng cố gắng chiến đấu là những năm tháng đem lại cho bạn sự đẹp đẽ nhất).
-
“Khi mình tự yêu thương mình, thế giới bỗng yêu thương mình hơn”. Mình quên mất câu nói này ở đâu rồi, nhưng mình thấy nó đúng. Khi mình biết tự yêu thương, những mối quan hệ xung quanh bỗng trở nên lành mạnh, tươi sáng, những người yêu thương mình dần xuất hiện. Vì vậy mà cảm thấy thế giới trân trọng mình hơn.
-
Bạn đọc của Nơi Bóc Hành chắc hẳn đã quá quen với câu nói của Carl Rogers: “The curious paradox is that when I accept myself just as I am, then I can change” – Carl Rogers. Tạm dịch: Một nghịch lý lạ lùng là, khi tôi chấp nhận bản thân như mình vốn dĩ là, khi đó tôi có thể thay đổi. Và có lẽ mọi người cũng nhận ra một nghịch lý khác, đó là chúng ta chẳng biết bản thân thật sự như thế nào để mà chấp nhận. Nhưng không sao cả. Với Series “Đứa Trẻ Bên Trong Bạn”, chúng ta sẽ cùng nhau, tiếp tục bóc tách, để tìm ra đâu là chính mình.
Xem thêm: https://noibochanh.com/gioi-thieu-series-dua-tre-ben-trong-ban/
-
Với những trải nghiệm cá nhân, mình vẫn tin rằng dù cuộc sống bế tắc thế nào thì con người vẫn có lựa chọn, bởi vì “chọn lựa hay không chọn lựa cũng là một lựa chọn”. Dù rằng con người có đôi khi ích kỷ chỉ nghĩ đến bản thân, dù rằng con người luôn tự cho mình là nạn nhân trong mọi câu chuyện, thì mình vẫn tin bản chất con người là tích cực – khao khát và nỗ lực để được tốt hơn mỗi ngày.
Xem thêm: https://noibochanh.com/con-nguoi-co-thay-doi-duoc-khong/
-
Gửi những thế giới đang vỡ nát bên cạnh mình, thời điểm này với các bạn hẳn là thật nhiều khó khăn. Mình chẳng biết nói gì hơn, nhưng “Dù chẳng còn điều gì có thể giữ bạn lại với cuộc đời, thì bạn vẫn còn có bạn” (Vo, N.H., 2020). Trong thế giới vỡ nát ấy, hoặc trong hành trình xây dựng lại thế giới của chính mình, dẫu các bạn gặp nhiều tổn thương, gặp nhiều trắc trở, gặp nhiều chỉ trích, mình hy vọng các bạn có thể biết rằng thế giới vẫn có người yêu thương các bạn dù cho các bạn có lựa chọn và có như thế nào đi chăng nữa.
Xem thêm: https://noibochanh.com/dang-sau-su-tu-sat-phan-2/
-
Gửi những thế giới đang vỡ nát bên cạnh mình, thời điểm này với các bạn hẳn là thật nhiều khó khăn. Mình chẳng biết nói gì hơn, nhưng “Dù chẳng còn điều gì có thể giữ bạn lại với cuộc đời, thì bạn vẫn còn có bạn” (Vo, N.H., 2020). Trong thế giới vỡ nát ấy, hoặc trong hành trình xây dựng lại thế giới của chính mình, dẫu các bạn gặp nhiều tổn thương, gặp nhiều trắc trở, gặp nhiều chỉ trích, mình hy vọng các bạn có thể biết rằng thế giới vẫn có người yêu thương các bạn dù cho các bạn có lựa chọn và có như thế nào đi chăng nữa.
Xem thêm: https://noibochanh.com/dang-sau-su-tu-sat-phan-1/
-
Các bạn thân mến, đến đây, có lẽ các bạn đã ngộ ra, không phải sự quan tâm nào cũng là tốt. Và kinh nghiệm thơ ấu, đặc biệt là cách cha mẹ quan tâm chúng ta, đã ảnh hưởng nhiều như thế nào đến cách chúng ta nhìn nhận chính mình; cách chúng ta hình thành, phát triển khái niệm bản thân và cách chúng ta trải nghiệm cuộc sống.
Xem thêm: https://noibochanh.com/cha-me-da-doi-xu-nhu-the-nao-voi-chung-ta/ -
Việc dùng cơ chế phòng vệ chẳng khác nào đang tự lừa dối bản thân, thật giả tạo và đáng ghét làm sao. Nhưng buồn thay, chúng diễn ra theo cách mà ta không hề ý thức được. Nếu không có chúng thì ta sẽ cảm thấy khó chịu, thấy bị đe dọa, đặc biệt là ta thấy ta không còn là chính mình nữa.
Xem thêm: https://noibochanh.com/cach-chung-ta-doi-dien-voi-su-bat-nhu-y/ -
Có đôi khi chúng ta tự cảm thấy rằng, mình không còn là mình nữa, dẫu chúng ta cũng không biết mình thực sự là ai, là người thế nào. Only cũng vậy, cô cũng không biết tại sao, chỉ đơn giản là trước những sự kiện và những cảm xúc ấy, cô thấy mình đã không còn là mình nữa. Thế thì điều gì đã khiến chúng ta và Only nhận ra điều đó nhỉ?
Xem thêm: https://noibochanh.com/khi-chung-ta-khong-con-la-chinh-minh/
-
Chúng ta sẽ cùng nhau làm rõ mọi thứ trong hành trình “bóc hành” này. Sau chặng đường đầu tiên của hôm nay, hy vọng các bạn có một lúc nào đó tự hỏi: “Mình là người như thế nào?”, “Mình muốn trở thành người ra sao?”? Mỗi khoảnh khắc chúng ta tự nhìn nhận chính mình, là chúng ta đã tiến được thêm một bước trên hành trình thấu hiểu bản thân.
Xem thêm: https://noibochanh.com/self-concept-khai-niem-ban-than/