Episódios

  • CÁCH THOÁT KHỎI ĐỊA NGỤC TRẦN GIAN

    Hỏi: Gần đây, con thấy mình rất dễ bị đau khổ bởi bệnh tật và trong tinh thần. Con vô cùng đau khổ, cảm giác không thể chịu nổi. Con thấy mình giống như đang ở trong địa ngục vậy. Xin thầy chỉ cho con cách tập khi bệnh tật hoặc những chuyện không may xảy tới.
    Đáp:
    Khi con đang ở trong địa ngục hãy đọc hai câu kệ: “Mọi việc chỉ trong suy nghĩ thôi, thực tại Biết luôn sáng ngời ngời!”
    Địa ngục gì thì địa ngục, nó vẫn ở trong suy nghĩ mà thôi! Làm gì có tôi, làm gì có người ta, làm gì có địa ngục. Toàn trong suy nghĩ! Nếu con thực sự thấy cái Biết đang toả sáng ngời ngời, thì câu nhắc đấy sẽ cứu con ra khỏi cả câu truyện đó.
    Lúc đang ở trong địa ngục, con hãy tập cách để thấy mọi việc chỉ trong suy nghĩ thôi. Địa ngục trần gian toàn trong suy nghĩ!
    Vì mình quá tin thế giới là thật, nên con tin rằng có một người ngồi đây và chịu cái địa ngục đấy. Con tin rằng cái địa ngục ấy có thật, cảnh địa ngục đấy có thật, cái đau khổ này có thật. Nên con đau khổ. Nếu con xác quyết được ngay lúc con đang đau khổ là “tất cả mọi việc chỉ trong suy nghĩ thôi”. Ở đây không có tôi nào hết, không có cảnh địa ngục nào hết, không có chuyện đau khổ nào hết mà chỉ có Biết đang toả chiếu sống động, mọi đau khổ là cái nhãn do suy nghĩ gán vào đang phất phơ trên nền Biết. Nếu con thực sự xác quyết điều này thì con thoát khỏi địa ngục.
    Sau khi đọc xong hai câu kệ, con hãy đi tìm tôi, tìm cái người gây chuyện cho con, tìm những việc gây khổ, tìm tình, tìm tiền, tìm danh vọng, tìm ngày mai…trong kinh nghiệm của con. Khi ngồi đây, con không tìm thấy được ngày mai, không tìm thấy tôi, không tìm thấy được việc gây chuyện cho con thì con mới xác quyết được rằng: “Mọi vấn đề, mọi đau khổ đúng là chỉ xảy ra trong suy nghĩ, nó không xảy ra ở trong thực tại”. Mấu chốt là nó không xảy ra trong thực tại. Trong thực tại chẳng có gì xảy ra cả! Sau khi tìm không thấy, con xác quyết tất cả mọi chuyện mà mình đang khổ sở này nó không xảy ra trong thực tại, nó không xảy ra với tôi, không có chuyện gây ra cho tôi. Mà toàn bộ đống đấy là nằm trong suy nghĩ!
    Sau đó, con để ý xem thực tại nó có cái gì?
    Thực tại chỉ có cái Biết đang sống động rực rỡ như thế này! Sống động rực rỡ đến mức nó biểu diễn ra cả địa ngục trần gian. Biểu diễn ra cả những suy nghĩ rất đau khổ. Các suy nghĩ đau khổ lúc ấy trở thành sự rực rỡ sống động của biết. Chứ nó không phải là sự thật mà con tin.
    Ví dụ: “Con nghĩ rằng ngày mai hết tiền chắc là bị chủ nợ đuổi khỏi nhà.”
    Con hãy ngồi tìm xem có tôi không? - người đang hết tiền ấy! Có chủ nợ không? Có ngày mai không? Có nhà không? Con tìm cả bốn thứ ấy con chả thấy có gì! Thế nhưng suy nghĩ vẫn bảo rằng: “ngày mai hết tiền thì bị chủ nợ đuổi ra khỏi nhà. Có phải là mọi việc chỉ ở trong suy nghĩ thôi hay không? Con xác quyết được rằng việc: “ Ngày mai, chủ nợ đuổi tôi ra khỏi nhà là không hề có trong thực tại gì hết! Chỉ trong suy nghĩ thôi!” Kể cả ngày mai có cảnh: “ chủ nợ đuổi ra khỏi nhà “ . Nếu muốn cảnh ấy trở thành câu chuyện chủ nợ đuổi ra khỏi nhà thì phải nghĩ. Nếu không, cảnh đó chỉ là sự sống động của Biết thôi. Nghĩa là, kể cả khi cảnh chủ nợ đuổi ra khỏi nhà hiện ra sờ sờ trước mặt con đi chăng nữa, thì nó chỉ trở thành câu chuyện đó khi suy nghĩ bảo đó là câu chuyện có thật. Còn nếu không nó chỉ là sự sống động của Biết thôi. Tức là “ Thực tại:Biết đang sáng ngời ngời!” Chỉ là Biết đang toả chiếu rực rỡ thôi không có gì khác.
    Con xác quyết thật sâu sắc điều đó. Thì câu chuyện “ngày mai hết tiền bị chủ nợ đuổi ra khỏi nhà” chỉ ở trong suy nghĩ thôi. Kể cả ngày mai có cảnh “ chủ nợ đuổi ra khỏi nhà đi nữa” cũng chỉ là biểu diễn sống động của Biết. Nó không phải là chủ nợ đuổi ra khỏi nhà thật. Nếu muốn bảo là chủ nợ đuổi ra khỏi nhà thì phải nghĩ. Khi con tới điểm xác quyết mạnh như vậy thì con thoát khỏi địa ngục.Việc của con không phải đi giải quyết vấn đề chủ nợ đuổi hay không đuổi nữa. Đuổi thì đuổi! Việc của con là hiểu: “ À, lâu nay mình khổ là v

  • Chứng ngộ Biết - cách chấm dứt mọi khổ đau

    Hỏi: xin hãy cho con hỏi cách chấm dứt mọi khổ đau
    Đáp:
    Tất cả những thứ có điều kiện thì đều vô thường. Những người sống trong thế giới có điều kiện thì chịu mọi khổ đau do vô thường.
    Để kết thúc mọi khổ đau, con phải tìm thấy một thứ chân thường, vượt ra khỏi thường và vô thường, vượt ra khỏi suy nghĩ – đó chính là Biết.
    Biết là thực tại tuyệt đối, là cái luôn có thật và luôn ở đây. Tất cả những thứ khác là thực tại tương đối, không có thật và hiện ra rồi biến mất trong Biết.
    Biết là cái chân thường, không sinh, không diệt. Tất cả những thứ khác thì vô thường và sinh diệt trên nền của Biết.
    Biết không bị ảnh hưởng bởi vô thường.
    Không thể dùng suy nghĩ, lý luận hay các cách khác nhau để nắm bắt hay mô tả về Biết.
    Nếu con chứng ngộ được Biết thì con sẽ thoát khỏi thế giới của vô thường.
    Nếu con là một với Biết thì con không bị phá hủy bởi những thứ vô thường.
    Khi con là Biết, con sẽ thấy từ xưa đến nay con chưa bao giờ khổ, cái khổ chiếu ra bên trong con, rồi tan vào bên trong con.
    Cách duy nhất để chấm dứt mọi khổ đau là chứng ngộ Biết!


    Nhấn theo dõi kênh Trong Suốt để tìm hiểu thêm về thực tại thật sự là gì. Nhận thức về thế giới của bạn sẽ hoàn toàn thay đổi và bạn đang trở về với hạnh phúc vô điều kiện vốn sẵn bên trong bạn

  • Estão a faltar episódios?

    Clique aqui para atualizar o feed.

  • MẶC KỆ SUY NGHĨ

    Các con muốn ở trong Sự thật Tuyệt đối thì phải mặc kệ được suy nghĩ.
    Dù con có từng thấy Sự thật, mà không thoát được khỏi suy nghĩ, thì giống như từng đến bữa tiệc của nhà vua, thấy đồ ăn rất ngon, xong lại lủi thủi đi về. Tóm lại là bụng vẫn đói meo.
    Các con bây giờ, thấy đây là mặt gương hay là thấy gì đi nữa, cuối cùng vẫn ở trong suy nghĩ chứ gì, thì vẫn đói. Vẫn là người bình thường, vẫn là cái người ngoài đường kia kìa. Họ tin vào suy nghĩ đời, con tin vào suy nghĩ đây là mặt gương thì khác gì nhau. Hòn đá đập vào đầu thì cả hai đều tan biến như nhau.
    Về thực hành mà nói, các con nếu vẫn ở trong suy nghĩ thì chẳng có gì hết. Con vẫn là zero không có thành tựu gì.
    Hãy liên tục thực hành mặc kệ suy nghĩ, và dùng mọi phương tiện để luôn ở trong kinh nghiệm trực tiếp về Sự thật cho đến ngày chứng ngộ.
    ,
    Trong Suốt
    (Trích bài “Phải đưa xác quyết vào cuộc sống” - Hà Nội, 10/08/2019. Dịch tiếng Anh bởi Đức Đoàn)

  • CON PHẢI LÀM GÌ ĐỂ GIÁC NGỘ ?

    Hỏi:
    Thưa Thầy, bấy lâu nay con đã chăm chỉ nghiên cứu kiến và thực hành thiền. Vài lúc có những trạng thái và kinh nghiệm đặc biệt, con tưởng như mình đã gần hơn với “cái đích” giác ngộ. Nhưng con vẫn chưa cảm nhận được giác ngộ thật sự là như thế nào..
    Vậy, con phải làm thế nào nữa mới có thể giác ngộ?
    Đáp:
    Chỉ có cái “tôi” mới tin mình đạt được một trạng thái nào đó. Niềm tin “tôi đang vô minh và tôi sẽ giác ngộ” là một sự nhầm lẫn lớn. Vì sao? Vì vẫn tin là có “tôi” và có cái để đạt được, chính là vẫn tin vào nội dung của suy nghĩ. Đó vẫn là trò lừa đảocũ. Trò chơi của cái “tôi” - tôi tu để giác ngộ” - “tôi thiền để giác ngộ” - sẽ không bao giờ chấm dứt. Nó sẽ làm con luân hồi tiếp.
    Cái “tôi” là một ảo giác. Cái “giác ngộ” phải đi tìm ở đâu đó cũng là một ảo giác. Cả hai chỉ là nội dung của một suy nghĩ. Cái đang biết suy nghĩ đó - cái Biết tự nhiên này mới chính là giác ngộ thật sự và nó luôn ở đây. Con chỉ cần nhận ra và làm quen với nó thôi.
    Khi con nhận ra thực tại này là cái không gian ngập tràn Nhận Biết sống động, sáng ngời ngời này, không phải là “tôi” và “vật” thì con quay về thực tại, quay về trạng thái tự nhiên của Biết đang biết chính mình.
    Khi con xác quyết và làm quen với trạng thái này, sẽ có một sự thở phào nhẹ nhõm, bởi cái “tôi” được nhận ra là chẳng tồn tại ở đâu ngoài ở trong suy nghĩ. Giác ngộ được nhận ra là ở sẵn đây rồi, công cuộc tìm kiếm giác ngộ sẽ kết thúc. Điều này giống như một người đã hoàn thành một công việc rất vất vả và nhận ra rằng không cần phải làm thêm gì nữa, tự nhiên cảm thấy rất thả lỏng, nghỉ ngơi.
    Con sẽ tiếp tục sống một cuộc sống bình thường, làm những việc bình thường, nhưng không phải như một cái “tôi”, mà như bầu trời Nhận biết tận hưởng sự biểu diễn đang dần hé lộ của chính mình.


    Nhấn theo dõi kênh Trong Suốt để tìm hiểu thêm về thực tại thật sự là gì. Nhận thức về thế giới của bạn sẽ hoàn toàn thay đổi và bạn đang trở về với hạnh phúc vô điều kiện vốn sẵn bên trong bạn


  • Mặt gương chính là mặt con

    Hỏi: Thưa thầy, mọi đau khổ của con đều đến từ niềm tin con là một “cái tôi” nhỏ bé, đầy hy vọng và sợ hãi giữa thế giới rộng lớn này.
    Làm thế nào để con có thể giải trừ nhầm lẫn ấy?
    Thầy:
    Hãy nhìn vào mặt gương huyền ảo của Tâm, và cảm nhận trực tiếp sự biểu diễn bất tận này.
    Ảo tưởng nhầm lẫn là tin rằng tôi là một cái hình nhỏ bé trong mặt gương này. Nhưng điều này cũng ổn, vì ảo tưởng đó cũng chỉ là một sự biểu diễn trong mặt gương bất tận mà thôi.
    Khi đó, “cái tôi” biến mất, chỉ còn mặt gương huyền ảo vô tận đang biểu diễn mọi thứ, suy nghĩ, âm thanh, mặt nước long lanh, bầu trời rộng lớn...
    Và đây chính là bộ mặt của con.
    Mặt gương huyền ảo vô tận này thì vẫn tự nhiên như vậy mà không cần phải suy nghĩ,
    Luôn ở đây, rộng mở, toả chiếu rõ ràng, trống không không một vật.
    Không thể tìm thấy vật gì ở bên trong mặt gương, nhưng mọi thứ hiện ra rất rõ ràng, cứ y như là chúng có thật.
    Chỉ có sự chiêm ngưỡng, không hề có “cái tôi” nào đang chiêm ngưỡng.
    “Con” không tồn tại trong mặt gương - không có khái niệm “mặt gương” nào cả
    Nên cũng có thể gọi là,
    Mặt gương chính là mặt con.
    ,
    Trong Suốt
    (Trích bài nói chuyện "Dẫn thiền nhìn vào mặt gương kỳ ảo của Tâm" - Đà Nẵng, ngày 12 tháng 4 năm 2019)

    Quote:
    “Hãy nhìn vào mặt gương huyền ảo của Tâm, và cảm nhận trực tiếp sự biểu diễn bất tận này.
    Ảo tưởng nhầm lẫn là tin rằng tôi là một cái hình nhỏ bé trong mặt gương này. Nhưng điều này cũng ổn, vì ảo tưởng đó cũng chỉ là một sự biểu diễn trong mặt gương bất tận mà thôi.
    Khi đó, “cái tôi” biến mất, chỉ còn mặt gương huyền ảo vô tận đang biểu diễn mọi thứ, suy nghĩ, âm thanh, mặt nước long lanh, bầu trời rộng lớn...
    Và đây chính là bộ mặt của con.”

  • Cách để an trụ trong Biết

    Nhiều sách viết về Biết. Để đọc và hiểu đúng cần một quá trình lâu dài. Những người đã từng đọc sách vẫn có thể không hiểu hoặc không tin là có Biết.

    Nhưng khi con có một người thầy thì mọi việc sẽ khác. Người thầy truyền toàn bộ cách sống, trạng thái sống, sự tự tin vô đối rằng bất kỳ trạng thái nào cũng là Biết. Khi có Thầy, sự tự tin của con sẽ tăng nhanh.

    Con cần tự tin rằng bất kỳ trạng thái nào của con cũng là Biết, không còn trạng thái nào khác nữa. Bất kỳ trạng thái nào bao gồm tất cả những giây phút con tham, sân, si nhất trên đời; bao gồm cả những lúc con chống lại những tiêu cực đấy. Ví dụ: Khi con buồn thối ruột, rồi con chống lại bằng cách muốn hết buồn, con nghĩ phải làm gì để hết buồn, … thì tất cả các trạng thái của con đều là Biết.

    Con chỉ cần nhớ và tin điều này thôi thì con sẽ có sự tự tin sâu thẳm, con sẽ có mọi trạng thái tự tin bên trong con mà con không phải làm gì cả.

    Đây là cách tiến bộ nhanh nhất, hiểu đúng và tự tin. Mọi pháp tu khác nhau hỗ trợ con đến điểm xác quyết này. Trên nền tảng xác quyết đó, các pháp thiền sẽ giúp con thấy trực tiếp mọi trạng thái đều là Biết, và giúp con an trụ được trong Biết.

    Trong Suốt,
    “Thế nào cũng được, 30/4/2021”

  • LÀM THẾ NÀO ĐỂ THƯỞNG THỨC ĐƯỢC HIỆN TẠI?

    Hỏi: làm thế nào để có thể thưởng thức được hiện tại trong mọi hoàn cảnh ?

    Đáp:Đầu tiên, con cần có một trạng thái hòa bình với thế giới vì khi đang đánh nhau thì con không thưởng thức được gì hết. Con hòa bình bởi vì con hiểu rằng thế giới như thế nào là do Biết biểu diễn chứ không phải do con quyết định, do đó con không làm gì được và cũng không cần làm gì thế giới này cả. Khi con dùng một đôi mắt hòa bình ngắm thế giới thì con sẽ thấy một thế giới hòa bình.

    Thứ hai, con phải hiểu thế giới như thế nào là do cách nhìn, thế giới nằm ở phía suy nghĩ chứ không nằm ở phía thực tại. Khi nhận ra thế giới là tâm con thì các vấn đề trong cuộc sống sẽ dần mất đi sức mạnh với con. Tất cả mọi sự vật, kể cả chính con đều chỉ là sự long lanh, sống động của Biết, chứ không có thật. Con sẽ thấy một thế giới long lanh trong Biết, giống như trăng sao long lanh trên mặt nước cũng chính là nước, chứ không phải một thế giới cứng đặc, có tính chất do suy nghĩ gán vào.

    Khi thấy thế giới hòa bình và long lanh thì con sẽ tận hưởng được hiện tại.

    Nhấn theo dõi kênh Trong Suốt để tìm hiểu thêm về thực tại thật sự là gì. Nhận thức về thế giới của bạn sẽ hoàn toàn thay đổi và bạn đang trở về với hạnh phúc vô điều kiện vốn sẵn bên trong bạn

  • CON CHƯA BAO GIỜ MẤT THỨ GÌ CẢ

    Hỏi: Thư thầy, con đang rất buồn vì vừa phải chia tay người yêu. Xin thầy cho hỏi con nên tập thế nào khi đang thất tình ạ?

    Thầy Trong Suốt trả lời:
    CON CHƯA BAO GIỜ MẤT THỨ GÌ CẢ
    Thế giới này bản chất chỉ là Biết xem nội dung của Biết. Nội dung của Biết cũng chính là Biết, giống như hình trong mặt gương cũng chính là mặt gương, trăng sao và các vì tinh tú trên mặt nước cũng chính là mặt nước.
    Như vậy, khi con chia tay với người yêu thì có sự chia tay thật sự hay không? Cô gái và chàng trai là hai phần của Biết, phần này chia tay phần kia chỉ giống như đóng kịch thế thôi chứ thật ra không có cái gì chia tay với cái gì cả. Vì hai phần đấy là hai phần của Biết và đều là Biết nên không có cái gì tách rời ra khỏi Biết. Giống như một phần của mặt gương thì không bao giờ tách rời khỏi mặt gương. Vì vậy, con không bao giờ mất thứ gì cả. Nỗi đau của chia tay là vì con tưởng là mất đi người yêu, nhưng nếu con nhận ra con chưa bao giờ mất gì cả thì con sẽ hết đau.
    Khi nhận ra mình không phải thân thể này, và trở về với bản thể chân thật của mình, con sẽ nhận ra con thực sự chính là Biết. Và con sẽ thấy mình đã có tất cả bởi tất cả mọi thứ hiện ra trong Biết đều là Biết. Vì con đã có tất cả nên cũng không có gì để được thêm nữa. Được cũng là một trò diễn kịch, giống như trên màn hình có cảnh múc nước từ sông đổ sang chậu. Mình gọi là cái chậu thì được, còn dòng sông thì mất, nhưng màn hình thì không được cũng không mất vì mọi thứ đều ở trong nó hết rồi. Trong thực tại, mọi thứ đều ở bên trong Biết hết. Ví dụ, khi con nhận ra con là màn hình thì con không bao giờ mất thứ gì hiện ra bên trong màn hình cả.
    Nếu cuộc chia tay có đau thì cũng chỉ có vẻ là đau, không có gì thật sự mất cả. Cái đau này là đau của vở kịch chứ không phải đau thật. Ví dụ như khi xem kịch, con thấy hai diễn viên khóc như mưa nhưng con hiểu là cái khóc này là khóc của vở kịch, còn chẳng ai bị mất gì cả, chẳng nhân vật nào bị chia ly, bị hãm hại như trong vở kịch cả.
    Đấy là mấu chốt của hạnh phúc. Bởi vì khi con hiểu điều ấy, con sẽ sống một cuộc đời rất tự tin. Cuộc đời mà không bao giờ sợ mất gì thì rất tự tin, nên con tự tin sống thế nào cũng được. Còn những người sợ mất thì luôn mất tự tin vì lúc nào cũng lo mất một cái gì đó, dù có bao nhiêu tiền của, bao nhiêu tình cảm thì lúc nào cũng sống trong trạng thái sợ hãi. Càng có nhiều thì càng có nhiều thứ để mất, nên nỗi lo chỉ tăng dần theo thời gian mà thôi. Càng giàu lên càng lo mất, càng giàu thì càng sợ chết, càng yêu đương mạnh thì càng sợ mất người yêu. Ví dụ, con rất yêu một người, rất quý một người thì con rất sợ người ấy chết. Ai có con sẽ hiểu, mình sẽ rất sợ nó chết. Vì thế, nếu con không nhận ra được mình là ai thì đời con cơ bản chất lượng sống rất thấp, vì cơ bản cuộc đời là sợ hãi.
    Nếu con hiểu rằng chỉ có hình tướng của sự mất thôi, nó chỉ có cái vẻ là anh ấy bỏ mình, còn anh ấy chẳng bao giờ rời khỏi mình được. Vì anh ấy luôn luôn là ảo ảnh hiện ra bên trong con nên không thể rời khỏi con được, mỗi lần con nghĩ đến là anh ấy hiện ra ngay. Nếu con càng tự tin sống với những cái con đã hiểu này thì kinh nghiệm của con sẽ dần thay đổi. Nếu con tự tin sống như vậy thì con không bao giờ mất thứ gì cả, vì mọi thứ đều đã ở bên trong con rồi!
    - Trong Suốt -
    (Trích: "Tập Biết thế nào khi thất tình", Hà Nội 05.03.2022)

  • Làm sao và khi nào cảm nhận được vô ngã ?

    Hỏi: làm sao và khi nào, cảm nhận được vô ngã?
    Đáp: Cảm nhận vô ngã là một điều, không thể cảm nhận được. con chỉ có thể cảm nhận được Biết. Giống như là, đố con cảm nhận được là không có ai. Ví dụ, giờ con nhìn trong phòng đi, có vợ con trong phòng, hay có bạn con trong phòng không? Sau khi nhìn một lúc con thấy là,: à! chỉ có tường, có bàn, có ghế, mới suy ra là, không có vợ, không có bạn.

    Tương tự, khi con cảm nhận chỉ có Biết, thì con suy ra rằng là, không có tôi, trên đời này, không ai cảm nhận được là cái gọi là không có, mà chỉ cảm nhận cái có, rồi từ đó suy ra là không thôi.

    Để cảm nhận trực tiếp về Vô ngã, con cần phải cảm nhận là, tất cả chỉ là Biết. Khi con cảm nhận, tất cả chỉ là Biết, thì tự con thấy chả có cái Tôi nào hết. Chứng ngộ vô ngã xảy ra ở đây, ở cái Biết này này, chứ không nằm trong suy luận. Cái chứng ngộ Vô ngã ấy, đơn giản đến từ việc là, con cảm nhận tất cả là Biết, cảm nhận như vậy, tự con thấy chẳng có Tôi nào ở đây cả.

    Nhấn theo dõi kênh Trong Suốt, để tìm hiểu thêm, thực tại thật sự là gì. Nhận thức về thế giới của bạn, sẽ hoàn toàn thay đổi, và bạn đang trở về, với hạnh phúc vô điều kiện, vốn sẵn bên trong bạn.

  • CÒN PHẢI TÌM GÌ NỮA

    Khi con tự tin rằng mọi thứ con tìm đều ở bên trong con.
    Con sẽ thôi tìm kiếm.
    Con sẽ có một loại an lạc vô điều kiện.

    Tìm thì nó chạy.
    Không tìm nữa thì nó hiện ra.
    Đừng tìm gì hết nghĩa là tĩnh lặng vô điều kiện.

    Giác ngộ đã ở sẵn bên trong con
    Phật chính là tâm con
    Không có Phật nào ngoài tâm
    Tất cả mọi thứ đều ở trong tâm vậy thì còn phải tìm gì nữa?

    Chỉ cần hiểu mọi thứ đã có sẵn ở bên trong
    Cho phép mọi thứ hiện ra theo kiểu của nó
    Hiểu là trí tuệ
    Cho phép là từ bi

    Trí tuệ là không bịa đặt thêm
    Từ bi là chấp nhận mọi thứ chính như nó là
    Không cần làm bất kỳ điều gì bên ngoài để thay đổi sự tĩnh lặng
    Tĩnh lặng vô điều kiện là chẳng tìm gì hết
    Trong trí tuệ và từ bi.

    Trích từ buổi nói chuyện “Tất cả những gì con tìm kiếm đều ở bên trong con. Con chính là cái mà con tìm kiếm” Hà Nội - 5/4/2017

  • Hỏi: Làm thế nào để được giải phóng thực sự?

    Đáp:
    Khổ có trong âm thanh không?
    Khổ có trong hình ảnh không?
    Khổ có trong xúc chạm không?
    Khi đi tìm con sẽ thấy khổ chỉ trong suy nghĩ thôi.

    Nói như thế không phải là diệt suy nghĩ để hết khổ mà chỉ cần hiểu Sự thật. Càng hiểu Sự thật thì con thấy không cần phải diệt gì hết. Diệt khổ một cách thông thường thì không thể hết khổ được. Con đường này là con đường tự do với khổ, ở ngoài đau khổ.
    Thầy không dạy để các con thay đổi thực tại và chính các con. Con đường thoát khổ của con không phải sửa để hết khổ, hết vô minh, hết buồn v.v.. Không cần. Nhưng con cần nhận ra con là cái gì. Hoặc thực tại là cái gì?

    Thực tại hóa ra chỉ là Biết thôi. Khi nhận ra cái đấy rồi thì con tự nhiên thư giãn với mọi thứ. Mọi thứ tự nhiên được giải phóng không còn vấn đề gì nữa. Thực tại lâu nay có tính trói buộc thì giờ có tính giải phóng do hiểu Sự thật. Con chẳng thay đổi gì cả, chẳng thông minh hơn, nghiêm túc hơn, lịch sự hơn v.v.. Nhưng cuộc sống cũ của con vốn không có tính giải phóng thì giờ tự có tính giải phóng. Giống như trong mơ khi con nhận ra đây là giấc mơ thì giấc mơ vẫn thế nhưng tự nó thành giải phóng. Khi đấy con thấy thế giới đã tự giải phóng và hoàn hảo sẵn rồi không cần phải làm gì thêm để giải phóng nó cả.

    Nhấn theo dõi kênh Trong Suốt để tìm hiểu thêm về thực tại thật sự là gì. Nhận thức về thế giới của bạn sẽ hoàn toàn thay đổi và bạn đang trở về với hạnh phúc vô điều kiện vốn sẵn bên trong bạn

  • CÓ RƯỢU HÔM NAY, NAY CỨ UỐNG
    NGÀY MAI SẦU ĐẾN, NHẬU LUÔN SẦU

    Một bạn hỏi:
    Thưa thầy, hôm qua khi nghe thầy nói chúng ta nên sống như câu thơ:
    "Có rượu hôm nay, nay cứ uống
    Ngày mai sầu đến nhậu luôn sầu",
    Con thấy khó có thể làm được. Xin thầy chỉ cho con làm thế nào để con có thể tự tin nhậu được sầu.
    Thầy Trong Suốt:
    Sầu, thực chất chỉ là một cấu trúc suy nghĩ hiện ra trong Biết và tan vào Biết, bản chất là lúc nào cũng nhậu được nó, nhưng con không nhậu được là do con tin có “tôi”. Khi con tin có “tôi” thì nỗi sầu đó hại “tôi”. Hại “tôi” thì sao mà nhậu được! Nên nền móng vô ngã rất quan trọng.
    Bản chất là không có cái “tôi” nào cả. Con có thử tìm hết sức thì cũng không tìm được cái “tôi” ở đâu cả. Khi cảm thấy “tôi đang buồn”, thì cái “tôi”đó không tồn tại ở trong thực tại mà chỉ là một nội dung của chính cái suy nghĩ “tôi đang buồn” đó. Vì vậy, sầu chỉ đến và đi chứ không hại được ai. Sầu đến con bực bội, khó chịu là do con đang bị lừa rằng có “tôi” bị hại. Còn không có ai bị hại, thì sầu có khác gì một bông hoa sen nở ra trên mặt hồ, nó đến để tô điểm cho mặt hồ của Biết rồi lại tan vào trong Biết.
    Khi con muốn nhậu luôn sầu thì con phải thấy không có ai cả. Không có ai bị hại thì sầu chỉ là sự rực rỡ của Biết thôi, nó hiện ra trong Biết và tan vào Biết nên con có thể nhậu luôn nó.
    Trong Suốt
    (Trích từ bài "Sầu cũng là một bông hoa đẹp", Hà Nội 18/4/2021)

    Trong Suốt

  • Con không phải là một người

    Hỏi: Xin hãy cho con một chỉ dẫn thực hành thật đơn giản để đối diện với những trở ngại trong cuộc sống hàng ngày.

    Đáp: Trong cuộc sống con chỉ cần bỏ hai niềm tin.

    Thứ nhất, niềm tin rằng con là một người.
    Thứ hai, niềm tin rằng con can thiệp được vào dòng chảy này.

    Con không phải là một người. Không phải cái tôi này, không phải cái tôi nào cả. Khi không còn đồng hoá với bất cứ thứ gì, khi ấy chỉ còn cái Biết.

    Dòng chảy này cứ tự động trôi chảy, không thể nào khống chế hay can thiệp. Không chỉ không can thiệp mà con không ở trong đó. Nếu không can thiệp được nhưng vẫn tin mình là một người trong dòng chảy thì vẫn bị nước cuốn đi, con vẫn là nạn nhân.

    Mỗi lần con khổ là do con quên mất hai điều đó. Con lại là một người trong thế giới này, chịu hàng tỷ cái khổ của kịch bản. Và con khổ vì ngồi đây mà nghĩ cách bẻ cái dòng chảy này, tìm cách can thiệp bắt mọi việc theo ý mình.

    Ngược lại, lúc gặp chuyện nếu con nhớ hai điều đó thì con bật ra khỏi dòng chảy. Khi con không là một người nữa thì con ra khỏi thế giới này. Dòng chảy chẳng làm gì được con vì con không ở trong dòng chảy ấy.

    Lúc còn tin rằng có thể thay đổi được dòng chảy này thì lòng luôn đầy bất an. Nhưng khi thấy không thể thay đổi được dòng chảy thì trong lòng lại rộng mở thênh thang cho mọi giải pháp, cái gì đến cũng được. Thái độ chuyển dần từ “làm” sang “xem”. Càng xem càng cảm nhận sự tự do.
    Chỉ cần nhớ con không phải là một người, và tích hợp vào đời sống trong mọi hoàn cảnh. Càng tích hợp càng được giải phóng. Tiến trình giải thoát là như vậy.

  • CHỈ LÀ NHỮNG CẢNH KHÔNG LIÊN QUAN GÌ ĐẾN NHAU

    Hồng Phúc:
    Con thực hành thiền “À hóa ra đây là Biết đang biểu diễn cảnh…”, con cảm thấy mỗi phút chỉ là một cảnh, như thể một cuốn album, xuyên suốt cảnh đó cảnh đó, nhưng nó rời rạc và không liên quan gì đến nhau hết. Con thấy cảm xúc mà mình kết nối giữa phút trước và phút sau nó cứ sai.
    Nên tự dưng con nảy ra ý nghĩ là: “Nếu chỉ toàn là những cảnh, như một cuốn album xếp chồng lên nhau, không liên quan gì cảm xúc quá khứ và hiện tại, thì rõ ràng quá khứ không thể làm mình tổn thương được."

    Thầy Trong Suốt:
    Tốt! Nhận thức của con là nhận thức rất sâu sắc về Sự Thật. Làm sao quá khứ có thể ảnh hưởng đến con được nếu nó chỉ là cảnh?
    Tâm trí sẽ bảo làm gì có chuyện cảnh này không liên quan đến cảnh kia? Phải cảnh này xảy ra thì cảnh kia mới xảy ra chứ! Tâm trí không thể nào hiểu nổi chỉ có hai cảnh thôi, chẳng động chạm gì đến nhau cả.
    Nhưng Biết thì thấy rõ điều đấy. Đối với Biết, mọi thứ chỉ là cảnh hiện ra trong Bây Giờ.
    Tâm trí thì luôn tìm mọi cách để liên lạc, kết nối các cảnh với nhau và nó đau khổ. Tâm trí bảo, “giữa hai cảnh đó, điểm chung là tôi”, thế là khổ. Hữu ngã, hữu ưu ngay.
    Ngày xưa hồi bé, mình có cái trò lật một cuốn truyện nhiều bức tranh, xoẹt một cái là thấy một người chạy qua chạy lại. Nhưng mà thực chất có người nào chạy qua chạy lại đâu? Nó chỉ là 100 cái ảnh thôi, đúng không? Thế thôi!
    Điểm chung giữa các cảnh không phải là ‘Tôi’. Người bình thường nghĩ điểm chung giữa các cảnh là ‘Tôi’ thì đau khổ, đến tận ngày hôm nay, và khổ mãi mãi về sau.
    Nếu con nhận thức rằng các cảnh không có điểm chung nào hết, thì ‘Tôi’ còn đâu nữa. Đã không còn ‘Tôi’, thì còn gì là ‘của Tôi’? Không còn ‘Tôi’, không còn gì ‘Của Tôi’, thì lấy cái gì đụng vào để đau khổ bây giờ?

    Trong Suốt
    (Trích từ buổi nói chuyện “Phân biệt giữa tốt nghiệp và chưa tốt nghiệp”, Hà Nội, 26/09/2021)

  • TẤT CẢ CHỈ LÀ SỰ HOÀN HẢO ĐANG DẦN HÉ LỘ

    Đời các con là sự hiển lộ ra dần của Đại Hoàn Hảo: cái Biết tuyệt vời và không tì vết này đang mở dần ra.
    Trong tiến trình hé lộ đó có những cảnh đau khổ.
    Khi các con nhận mình là 'thân thể này', cái đau khổ đó trở thành ‘đau khổ của tôi’ mà ‘tôi phải chịu’ và cái đau khổ đó trở thành đau khổ thật sự.
    Nếu các con không nhận con là cái người này thì đau khổ đó là đau khổ của bộ phim. Đây chỉ là xem phim thôi: Biết đang xem bộ phim chính mình chiếu ra.
    Cũng là đau khổ, nhưng một bên là chịu đựng sự đau khổ đó như là một cái tôi. Một bên là nhìn ngắm nó như là xem phim.
    Sự khác nhau chỉ vậy thôi, còn vui buồn vẫn xảy ra, sướng khổ vẫn xảy ra.

    Trong Suốt,
    (Trích từ buổi nói chuyện “Hai mấu chốt khi thực hành vô ngã”, Hà Nội, 04/12/2021)

  • LÀM SAO ĐỂ CỨU TẤT CẢ CHÚNG SINH?

    Để đến sự thật có 2 con đường.
    Một con đường là cố gắng cứu từng người một, trong đó có cả nhân vật “mình”.
    Hai là nhận ra “Ồ, đây chỉ là phim thôi”, cứu một cái tất thảy mọi người.
    Khi con phát Bồ đề tâm: “Tôi sẽ cứu tất cả thế giới này”. Dần dần con sẽ thấy chỉ có 1 cách duy nhất để cứu cả thế giới thôi. Bồ đề tâm là gì? Là nguyện vọng giác ngộ cho tất cả mọi người. Đó là một cách để dẫn đến giải thoát.
    Con muốn cứu tất cả mọi người, cuối cùng con nhận ra, không có cách nào khác ngoài thấy tất cả mọi thứ đều không có thật. Con tin là có thật thì con không thể cứu tất cả được. Cứu người A thì có người B không cứu được, đúng không?
    Bây giờ con tưởng tượng, con cứu 9 tỷ người trên thế giới này. Cách duy nhất, thấy không có thật, cứu cả 9 tỷ người. Làm thế nào cứu tất cả bệnh nhân trong bệnh viện khỏi ốm? Hoặc là con biến thành bác sĩ tài ba, cả đời cứu trăm người, hoặc là con thấy tất cả không có thật, cứu toàn bộ bệnh viện.
    Bồ đề tâm dẫn con đến 1 quyết định rất thực dụng: không có cách nào khác ngoài việc thấy tất cả là không có thật. Bồ đề tâm là một lực đẩy rất tốt. Nếu con muốn cứu mọi người, cách duy nhất để cứu mọi người là thấy mọi người không có thật. Còn không thì đành bó tay.
    Cách duy nhất để cứu nhân vật, mà lâu nay gọi là nhân vật “tôi” này, cũng là thấy "tôi" không có thật, còn không thì cứu bằng cách nào? Khi nào thì các con sửa hết cái nhân vật tôi này thành toàn tính tốt, 10 phân vẹn 10? Khi nào?
    Cách duy nhất để cứu mọi người là thấy mọi người không có thật, thấy là biểu diễn của Biết thế thôi, chẳng có người nào hết. Vậy là cứu hết mọi người rồi còn gì?

    Trong Suốt
    (Trích bài giảng sau phim Ma trận 25/9/2021, Hà Nội)

  • Mọi việc chỉ trong suy nghĩ thôi

    Mọi việc chỉ trong suy nghĩ thôi
    Thực tại: Biết luôn sáng ngời ngời
    Ví thử đừng quên đơn giản ấy
    Không tu mà Phật chẳng tách rời


    Nghĩ ngược nghĩ xuôi xuôi ngược mệt
    Không nghĩ cũng không tránh nổi đời
    Nghĩ đến nghĩ đi, đều trong Biết
    Mây có hay không, vẫn bầu trời


    Tin rằng suy nghĩ là sự thật
    Luân hồi muôn kiếp mãi chửa thôi
    Thấy rõ nghĩ suy chỉ là Biết
    “Niết bàn” “Sinh tử” rụng sạch rời


    Bầu bạn sớm khuya cùng Tự tính
    Một trời đại lạc há nhỏ nhoi
    Ai bảo tu hành là khổ hạnh
    Đạp cho một đạp, bắn lên trời !
    ,
    Trong Suốt
    Hanoi, 15/02/2021

  • 4 ẩn dụ về Biết

    Nhận Biết bao la tựa bầu trời
    Nghĩ suy mây khói khởi muôn nơi
    Ngay giữa nghĩ suy vẫn đang biết
    Mây khói sao che nổi bầu trời


    Nhận Biết sáng trong giống mặt gương
    Bao nhiêu hình ảnh hiện rõ ràng
    Ảnh dẫu mịt mờ gương vẫn sáng
    Chẳng phải chùi lau vẫn Niết bàn


    Nhận Biết thẳm sâu tựa đại dương
    Ôm trọn muôn trùng nghĩ khởi tuôn
    Sóng nhỏ sóng to đều từ nước
    Nghĩ xuôi nghĩ ngược: Biết là nguồn


    Nhận Biết rạng rỡ giống màn hình
    Muôn vàn cảnh vật chiếu lung linh
    Thưởng cảnh mà không chìm vào cảnh
    Đại lạc vô cầu hiện rõ rành.

    - Trong Suốt -
    (Hội An 19/4/2021)

  • LỜI CẦU NGUYỆN TỚI ĐỨC TRỪ CÁI CHƯỚNG BỒ TÁT

    Trăng chói sáng giữa màn đêm tăm tối
    Nước cam lồ dập tắt lửa chông gai
    Trừ Cái Chướng xin oai lực của Ngài
    Xoá nhầm lẫn, diệt sạch muôn chướng ngại

    Tin tôi làm và tin tôi bị hại
    Kiếp con người đầy sợ hãi khổ đau
    Xin giúp con mọi nhầm lẫn tan mau
    Thấy người làm người khổ đều không thật

    Trước mâu thuẫn, khó khăn và thù địch
    Những gian nan vượt ngoài sức của con
    Xin giúp con mọi chướng ngại không còn
    Trọn lòng tin và quy hàng Sự thật

    Mọi thử thách là phước ban bí mật
    Để vượt lên được mất của thế gian
    Xin cho con dẫu mọi cảnh nguy nan
    Vượt qua hết với Bình an Trong suốt.

    (Trích từ Lịch Trong Suốt 2024)

  • LỜI CẦU NGUYỆN THÀNH TỰU TỚI ĐỨC LIÊN HOA SANH

    “Thành tựu Ta tức thành tựu chư Phật
    Thấy Ta tức thấy tất thảy Như Lai”
    Đức Liên Hoa Sanh, xin được giống như Ngài
    Bậc giác ngộ đạp bằng muôn chướng ngại

    Gặp thử thách tâm con không sợ hãi
    Dám đương đầu đối diện để vượt qua
    Càng hành động trí tuệ càng nở hoa
    Đạt thành tựu cùng muôn vàn phương tiện

    Nguyện giúp người không bao giờ thối chuyển
    Bồ đề tâm vượt khuôn mẫu đúng sai
    Giữa thế gian bận rộn nhớ lời Ngài
    Trăm ngàn điều nắm một điều giải thoát

    Bản tính tự nhiên của con là Biết
    Đại Toàn Thiện đang tỏa chiếu lung linh
    Dù làm gì cũng chỉ thấy chính mình
    Con vĩnh viễn tung hoành trong Sự Thật.


    (Trích từ Lịch Trong Suốt 2024)