Bölümler
-
Follow instagram tớ để tâm sự nè: doc.truyen.dem.muon HÃY MUA SÁCH ỦNG HỘ TÁC GIẢ VÀ NHÀ XUẤT BẢN! Sống mãi với Thủ đô" là một tiểu thuyết của Nguyễn Huy Tưởng viết lại trên một đề tài đã được chính mình thể hiện một lần rồi. Từ "Những người ở lại" đến "Sống mãi với Thủ đô", rõ ràng có một sự khác nhau về cách nhìn, và cách viết. Trong "Những người ở lại", nhà văn chỉ lấy cuộc kháng chiến ở Thủ đô làm một cái khung để đưa vào đó hoạt động của một số nhân vật có tính cách phiền phức, cầu kỳ mà riêng tác giả vẫn thích thú: những người trí thức, họ là chính nghĩa nhưng còn bị vướng víu bởi nhiều mối liên hệ về tư tưởng, về sinh hoạt đối với chế độ cũ. Miêu tả bộ mặt thật của lớp người này cũng tốt, nhưng không nhìn rõ được bản chất xã hội của họ nên tác giả quá tô điểm cho tấn "bi kịch bên trong" của họ. Còn "Sống mãi với Thủ đô", Nguyễn Huy Tưởng đã cố gắng đi sâu hơn vào thực tế của kháng chiến với những vấn đề thật và những con người thật của nó... Cuộc kháng chiến ở Thủ đô trong những ngày đầu đã được miêu tả như một cuộc thử thách ghê gớm đối với những con người chưa hình dung được rõ chiến tranh là thế nào, ai nấy đều có mẹ, có người yêu, có đủ thứ ràng buộc với cuộc sống, vậy mà phải rời bỏ tất cả đi vào một cuộc chiến đấu quyết liệt với một kẻ thù mạnh hơn mình gấp bội. Mỗi người trong truyện, tùy theo bản chất xã hội mà có những thái độ tư tưởng và hành động khác nhau trước cuộc thử thách... Chiến tranh, với sự lựa chọn không được trì hoãn giữa cái sống và cái chết, đã lật đến tận đáy mỗi con người và làm cho con người đổi thay rất nhanh, tốt lên cũng như xấu đi. Bằng cả các khối nhân vật khá rộng lớn ấy, mỗi người phát triển theo vận mệnh riêng của mình, chằng chịt bao nhiêu vấn đề khác nhau trong quan hệ chung của chiến tranh, bộ tiểu thuyết này đã đưa ra một bức tranh khá sinh động về cuộc chiến đấu của Liên khu.
-
Follow instagram tớ để tâm sự nè: doc.truyen.dem.muon HÃY MUA SÁCH ỦNG HỘ TÁC GIẢ VÀ NHÀ XUẤT BẢN! Sống mãi với Thủ đô" là một tiểu thuyết của Nguyễn Huy Tưởng viết lại trên một đề tài đã được chính mình thể hiện một lần rồi. Từ "Những người ở lại" đến "Sống mãi với Thủ đô", rõ ràng có một sự khác nhau về cách nhìn, và cách viết. Trong "Những người ở lại", nhà văn chỉ lấy cuộc kháng chiến ở Thủ đô làm một cái khung để đưa vào đó hoạt động của một số nhân vật có tính cách phiền phức, cầu kỳ mà riêng tác giả vẫn thích thú: những người trí thức, họ là chính nghĩa nhưng còn bị vướng víu bởi nhiều mối liên hệ về tư tưởng, về sinh hoạt đối với chế độ cũ. Miêu tả bộ mặt thật của lớp người này cũng tốt, nhưng không nhìn rõ được bản chất xã hội của họ nên tác giả quá tô điểm cho tấn "bi kịch bên trong" của họ. Còn "Sống mãi với Thủ đô", Nguyễn Huy Tưởng đã cố gắng đi sâu hơn vào thực tế của kháng chiến với những vấn đề thật và những con người thật của nó... Cuộc kháng chiến ở Thủ đô trong những ngày đầu đã được miêu tả như một cuộc thử thách ghê gớm đối với những con người chưa hình dung được rõ chiến tranh là thế nào, ai nấy đều có mẹ, có người yêu, có đủ thứ ràng buộc với cuộc sống, vậy mà phải rời bỏ tất cả đi vào một cuộc chiến đấu quyết liệt với một kẻ thù mạnh hơn mình gấp bội. Mỗi người trong truyện, tùy theo bản chất xã hội mà có những thái độ tư tưởng và hành động khác nhau trước cuộc thử thách... Chiến tranh, với sự lựa chọn không được trì hoãn giữa cái sống và cái chết, đã lật đến tận đáy mỗi con người và làm cho con người đổi thay rất nhanh, tốt lên cũng như xấu đi. Bằng cả các khối nhân vật khá rộng lớn ấy, mỗi người phát triển theo vận mệnh riêng của mình, chằng chịt bao nhiêu vấn đề khác nhau trong quan hệ chung của chiến tranh, bộ tiểu thuyết này đã đưa ra một bức tranh khá sinh động về cuộc chiến đấu của Liên khu.
-
Eksik bölüm mü var?
-
Mùa mưa tới tặng người bạn đã yêu cầu truyện ngắn này từ lâu... Cảm ơn đã đồng hành cùng mình qua những tập podcast ngắn ❤.
-
Tuổi 20 mộng mơ và hi vọng của vị bác sĩ trẻ qua những trang nhật ký hồn nhiên và đượm buồn....
-
Follow instagram tớ để tâm sự nè: doc.truyen.dem.muon HÃY MUA SÁCH ỦNG HỘ TÁC GIẢ VÀ NHÀ XUẤT BẢN! Sống mãi với Thủ đô" là một tiểu thuyết của Nguyễn Huy Tưởng viết lại trên một đề tài đã được chính mình thể hiện một lần rồi. Từ "Những người ở lại" đến "Sống mãi với Thủ đô", rõ ràng có một sự khác nhau về cách nhìn, và cách viết. Trong "Những người ở lại", nhà văn chỉ lấy cuộc kháng chiến ở Thủ đô làm một cái khung để đưa vào đó hoạt động của một số nhân vật có tính cách phiền phức, cầu kỳ mà riêng tác giả vẫn thích thú: những người trí thức, họ là chính nghĩa nhưng còn bị vướng víu bởi nhiều mối liên hệ về tư tưởng, về sinh hoạt đối với chế độ cũ. Miêu tả bộ mặt thật của lớp người này cũng tốt, nhưng không nhìn rõ được bản chất xã hội của họ nên tác giả quá tô điểm cho tấn "bi kịch bên trong" của họ. Còn "Sống mãi với Thủ đô", Nguyễn Huy Tưởng đã cố gắng đi sâu hơn vào thực tế của kháng chiến với những vấn đề thật và những con người thật của nó... Cuộc kháng chiến ở Thủ đô trong những ngày đầu đã được miêu tả như một cuộc thử thách ghê gớm đối với những con người chưa hình dung được rõ chiến tranh là thế nào, ai nấy đều có mẹ, có người yêu, có đủ thứ ràng buộc với cuộc sống, vậy mà phải rời bỏ tất cả đi vào một cuộc chiến đấu quyết liệt với một kẻ thù mạnh hơn mình gấp bội. Mỗi người trong truyện, tùy theo bản chất xã hội mà có những thái độ tư tưởng và hành động khác nhau trước cuộc thử thách... Chiến tranh, với sự lựa chọn không được trì hoãn giữa cái sống và cái chết, đã lật đến tận đáy mỗi con người và làm cho con người đổi thay rất nhanh, tốt lên cũng như xấu đi. Bằng cả các khối nhân vật khá rộng lớn ấy, mỗi người phát triển theo vận mệnh riêng của mình, chằng chịt bao nhiêu vấn đề khác nhau trong quan hệ chung của chiến tranh, bộ tiểu thuyết này đã đưa ra một bức tranh khá sinh động về cuộc chiến đấu của Liên khu.
-
Một câu chuyện mùa xuân. Trích "Gái chợ" - tập truyện ngắn, NXB Văn nghệ thành phố Hồ Chí Minh, 1997
-
Follow instagram tớ để tâm sự nè: doc.truyen.dem.muon HÃY MUA SÁCH ỦNG HỘ TÁC GIẢ VÀ NHÀ XUẤT BẢN! Sống mãi với Thủ đô" là một tiểu thuyết của Nguyễn Huy Tưởng viết lại trên một đề tài đã được chính mình thể hiện một lần rồi. Từ "Những người ở lại" đến "Sống mãi với Thủ đô", rõ ràng có một sự khác nhau về cách nhìn, và cách viết. Trong "Những người ở lại", nhà văn chỉ lấy cuộc kháng chiến ở Thủ đô làm một cái khung để đưa vào đó hoạt động của một số nhân vật có tính cách phiền phức, cầu kỳ mà riêng tác giả vẫn thích thú: những người trí thức, họ là chính nghĩa nhưng còn bị vướng víu bởi nhiều mối liên hệ về tư tưởng, về sinh hoạt đối với chế độ cũ. Miêu tả bộ mặt thật của lớp người này cũng tốt, nhưng không nhìn rõ được bản chất xã hội của họ nên tác giả quá tô điểm cho tấn "bi kịch bên trong" của họ. Còn "Sống mãi với Thủ đô", Nguyễn Huy Tưởng đã cố gắng đi sâu hơn vào thực tế của kháng chiến với những vấn đề thật và những con người thật của nó... Cuộc kháng chiến ở Thủ đô trong những ngày đầu đã được miêu tả như một cuộc thử thách ghê gớm đối với những con người chưa hình dung được rõ chiến tranh là thế nào, ai nấy đều có mẹ, có người yêu, có đủ thứ ràng buộc với cuộc sống, vậy mà phải rời bỏ tất cả đi vào một cuộc chiến đấu quyết liệt với một kẻ thù mạnh hơn mình gấp bội. Mỗi người trong truyện, tùy theo bản chất xã hội mà có những thái độ tư tưởng và hành động khác nhau trước cuộc thử thách... Chiến tranh, với sự lựa chọn không được trì hoãn giữa cái sống và cái chết, đã lật đến tận đáy mỗi con người và làm cho con người đổi thay rất nhanh, tốt lên cũng như xấu đi. Bằng cả các khối nhân vật khá rộng lớn ấy, mỗi người phát triển theo vận mệnh riêng của mình, chằng chịt bao nhiêu vấn đề khác nhau trong quan hệ chung của chiến tranh, bộ tiểu thuyết này đã đưa ra một bức tranh khá sinh động về cuộc chiến đấu của Liên khu.
-
Tuổi 20 mộng mơ và hi vọng của vị bác sĩ trẻ qua những trang nhật ký hồn nhiên và đượm buồn....
-
Follow instagram tớ để tâm sự nè: doc.truyen.dem.muon HÃY MUA SÁCH ỦNG HỘ TÁC GIẢ VÀ NHÀ XUẤT BẢN! Sống mãi với Thủ đô" là một tiểu thuyết của Nguyễn Huy Tưởng viết lại trên một đề tài đã được chính mình thể hiện một lần rồi. Từ "Những người ở lại" đến "Sống mãi với Thủ đô", rõ ràng có một sự khác nhau về cách nhìn, và cách viết. Trong "Những người ở lại", nhà văn chỉ lấy cuộc kháng chiến ở Thủ đô làm một cái khung để đưa vào đó hoạt động của một số nhân vật có tính cách phiền phức, cầu kỳ mà riêng tác giả vẫn thích thú: những người trí thức, họ là chính nghĩa nhưng còn bị vướng víu bởi nhiều mối liên hệ về tư tưởng, về sinh hoạt đối với chế độ cũ. Miêu tả bộ mặt thật của lớp người này cũng tốt, nhưng không nhìn rõ được bản chất xã hội của họ nên tác giả quá tô điểm cho tấn "bi kịch bên trong" của họ. Còn "Sống mãi với Thủ đô", Nguyễn Huy Tưởng đã cố gắng đi sâu hơn vào thực tế của kháng chiến với những vấn đề thật và những con người thật của nó... Cuộc kháng chiến ở Thủ đô trong những ngày đầu đã được miêu tả như một cuộc thử thách ghê gớm đối với những con người chưa hình dung được rõ chiến tranh là thế nào, ai nấy đều có mẹ, có người yêu, có đủ thứ ràng buộc với cuộc sống, vậy mà phải rời bỏ tất cả đi vào một cuộc chiến đấu quyết liệt với một kẻ thù mạnh hơn mình gấp bội. Mỗi người trong truyện, tùy theo bản chất xã hội mà có những thái độ tư tưởng và hành động khác nhau trước cuộc thử thách... Chiến tranh, với sự lựa chọn không được trì hoãn giữa cái sống và cái chết, đã lật đến tận đáy mỗi con người và làm cho con người đổi thay rất nhanh, tốt lên cũng như xấu đi. Bằng cả các khối nhân vật khá rộng lớn ấy, mỗi người phát triển theo vận mệnh riêng của mình, chằng chịt bao nhiêu vấn đề khác nhau trong quan hệ chung của chiến tranh, bộ tiểu thuyết này đã đưa ra một bức tranh khá sinh động về cuộc chiến đấu của Liên khu.
-
Follow instagram tớ để tâm sự nè: doc.truyen.dem.muon HÃY MUA SÁCH ỦNG HỘ TÁC GIẢ VÀ NHÀ XUẤT BẢN! Sống mãi với Thủ đô" là một tiểu thuyết của Nguyễn Huy Tưởng viết lại trên một đề tài đã được chính mình thể hiện một lần rồi. Từ "Những người ở lại" đến "Sống mãi với Thủ đô", rõ ràng có một sự khác nhau về cách nhìn, và cách viết. Trong "Những người ở lại", nhà văn chỉ lấy cuộc kháng chiến ở Thủ đô làm một cái khung để đưa vào đó hoạt động của một số nhân vật có tính cách phiền phức, cầu kỳ mà riêng tác giả vẫn thích thú: những người trí thức, họ là chính nghĩa nhưng còn bị vướng víu bởi nhiều mối liên hệ về tư tưởng, về sinh hoạt đối với chế độ cũ. Miêu tả bộ mặt thật của lớp người này cũng tốt, nhưng không nhìn rõ được bản chất xã hội của họ nên tác giả quá tô điểm cho tấn "bi kịch bên trong" của họ. Còn "Sống mãi với Thủ đô", Nguyễn Huy Tưởng đã cố gắng đi sâu hơn vào thực tế của kháng chiến với những vấn đề thật và những con người thật của nó... Cuộc kháng chiến ở Thủ đô trong những ngày đầu đã được miêu tả như một cuộc thử thách ghê gớm đối với những con người chưa hình dung được rõ chiến tranh là thế nào, ai nấy đều có mẹ, có người yêu, có đủ thứ ràng buộc với cuộc sống, vậy mà phải rời bỏ tất cả đi vào một cuộc chiến đấu quyết liệt với một kẻ thù mạnh hơn mình gấp bội. Mỗi người trong truyện, tùy theo bản chất xã hội mà có những thái độ tư tưởng và hành động khác nhau trước cuộc thử thách... Chiến tranh, với sự lựa chọn không được trì hoãn giữa cái sống và cái chết, đã lật đến tận đáy mỗi con người và làm cho con người đổi thay rất nhanh, tốt lên cũng như xấu đi. Bằng cả các khối nhân vật khá rộng lớn ấy, mỗi người phát triển theo vận mệnh riêng của mình, chằng chịt bao nhiêu vấn đề khác nhau trong quan hệ chung của chiến tranh, bộ tiểu thuyết này đã đưa ra một bức tranh khá sinh động về cuộc chiến đấu của Liên khu
-
Nhạc: Nhớ về Hà Nội - Hồng Nhung
Cho một buổi sáng Sài Gòn se lạnh. -
Follow instagram tớ để tâm sự nè: doc.truyen.dem.muon HÃY MUA SÁCH ỦNG HỘ TÁC GIẢ VÀ NHÀ XUẤT BẢN! Sống mãi với Thủ đô" là một tiểu thuyết của Nguyễn Huy Tưởng viết lại trên một đề tài đã được chính mình thể hiện một lần rồi. Từ "Những người ở lại" đến "Sống mãi với Thủ đô", rõ ràng có một sự khác nhau về cách nhìn, và cách viết. Trong "Những người ở lại", nhà văn chỉ lấy cuộc kháng chiến ở Thủ đô làm một cái khung để đưa vào đó hoạt động của một số nhân vật có tính cách phiền phức, cầu kỳ mà riêng tác giả vẫn thích thú: những người trí thức, họ là chính nghĩa nhưng còn bị vướng víu bởi nhiều mối liên hệ về tư tưởng, về sinh hoạt đối với chế độ cũ. Miêu tả bộ mặt thật của lớp người này cũng tốt, nhưng không nhìn rõ được bản chất xã hội của họ nên tác giả quá tô điểm cho tấn "bi kịch bên trong" của họ. Còn "Sống mãi với Thủ đô", Nguyễn Huy Tưởng đã cố gắng đi sâu hơn vào thực tế của kháng chiến với những vấn đề thật và những con người thật của nó... Cuộc kháng chiến ở Thủ đô trong những ngày đầu đã được miêu tả như một cuộc thử thách ghê gớm đối với những con người chưa hình dung được rõ chiến tranh là thế nào, ai nấy đều có mẹ, có người yêu, có đủ thứ ràng buộc với cuộc sống, vậy mà phải rời bỏ tất cả đi vào một cuộc chiến đấu quyết liệt với một kẻ thù mạnh hơn mình gấp bội. Mỗi người trong truyện, tùy theo bản chất xã hội mà có những thái độ tư tưởng và hành động khác nhau trước cuộc thử thách... Chiến tranh, với sự lựa chọn không được trì hoãn giữa cái sống và cái chết, đã lật đến tận đáy mỗi con người và làm cho con người đổi thay rất nhanh, tốt lên cũng như xấu đi. Bằng cả các khối nhân vật khá rộng lớn ấy, mỗi người phát triển theo vận mệnh riêng của mình, chằng chịt bao nhiêu vấn đề khác nhau trong quan hệ chung của chiến tranh, bộ tiểu thuyết này đã đưa ra một bức tranh khá sinh động về cuộc chiến đấu của Liên khu
-
Trích Ngữ văn lớp 9 - Tập 1, dịch giả: Trương Chính, NXB Văn học, Hà Nội, 1977.
-
Biển - Rút từ tập truyện ngắn Cái Ve. (Nxb Đời nay, Hà Nội, 1944.) Dọc đường gió bụi - Rút từ tập truyện ngắn cùng tên (Nxb Đời nay, Hà Nội, 1936.)
-
Follow instagram tớ để tâm sự nè: doc.truyen.dem.muon HÃY MUA SÁCH ỦNG HỘ TÁC GIẢ VÀ NHÀ XUẤT BẢN! Sống mãi với Thủ đô" là một tiểu thuyết của Nguyễn Huy Tưởng viết lại trên một đề tài đã được chính mình thể hiện một lần rồi. Từ "Những người ở lại" đến "Sống mãi với Thủ đô", rõ ràng có một sự khác nhau về cách nhìn, và cách viết. Trong "Những người ở lại", nhà văn chỉ lấy cuộc kháng chiến ở Thủ đô làm một cái khung để đưa vào đó hoạt động của một số nhân vật có tính cách phiền phức, cầu kỳ mà riêng tác giả vẫn thích thú: những người trí thức, họ là chính nghĩa nhưng còn bị vướng víu bởi nhiều mối liên hệ về tư tưởng, về sinh hoạt đối với chế độ cũ. Miêu tả bộ mặt thật của lớp người này cũng tốt, nhưng không nhìn rõ được bản chất xã hội của họ nên tác giả quá tô điểm cho tấn "bi kịch bên trong" của họ. Còn "Sống mãi với Thủ đô", Nguyễn Huy Tưởng đã cố gắng đi sâu hơn vào thực tế của kháng chiến với những vấn đề thật và những con người thật của nó... Cuộc kháng chiến ở Thủ đô trong những ngày đầu đã được miêu tả như một cuộc thử thách ghê gớm đối với những con người chưa hình dung được rõ chiến tranh là thế nào, ai nấy đều có mẹ, có người yêu, có đủ thứ ràng buộc với cuộc sống, vậy mà phải rời bỏ tất cả đi vào một cuộc chiến đấu quyết liệt với một kẻ thù mạnh hơn mình gấp bội. Mỗi người trong truyện, tùy theo bản chất xã hội mà có những thái độ tư tưởng và hành động khác nhau trước cuộc thử thách... Chiến tranh, với sự lựa chọn không được trì hoãn giữa cái sống và cái chết, đã lật đến tận đáy mỗi con người và làm cho con người đổi thay rất nhanh, tốt lên cũng như xấu đi. Bằng cả các khối nhân vật khá rộng lớn ấy, mỗi người phát triển theo vận mệnh riêng của mình, chằng chịt bao nhiêu vấn đề khác nhau trong quan hệ chung của chiến tranh, bộ tiểu thuyết này đã đưa ra một bức tranh khá sinh động về cuộc chiến đấu của Liên khu
-
HÃY MUA SÁCH ỦNG HỘ TÁC GIẢ VÀ NHÀ XUẤT BẢN! Nối tiếp "Miếng ngon Hà Nội", "Món lạ miền Nam" viết về ẩm thực "lạ" nhưng cũng không kém phần đặc sắc của miền Nam nước Việt qua trải nghiệm của tác giả.
-
Nối tiếp "Miếng ngon Hà Nội", "Món lạ miền Nam" viết về ẩm thực "lạ" nhưng cũng không kém phần đặc sắc của miền Nam nước Việt qua trải nghiệm của tác giả.
-
Nối tiếp "Miếng ngon Hà Nội", "Món lạ miền Nam" viết về ẩm thực "lạ" nhưng cũng không kém phần đặc sắc của miền Nam nước Việt qua trải nghiệm của tác giả.
-
Mê luyến mùa xuân đất Bắc ta mơ về một cái rét ngọt ngào. Khúc giao mùa - Mỹ Linh
-
Mê luyến mùa xuân đất Bắc ta mơ về một cái rét ngọt ngào. Gửi người em gái miền Nam - Hồng Nhung
- Daha fazla göster