Episódios
-
Estão a faltar episódios?
-
Sự tranh đấu giữa hai dòng họ Trịnh Bá và Vũ Đình không chỉ đơn thuần là những mâu thuẫn từ các thế hệ trước, cộng thêm vào đó việc bà Son - vợ ông Hàm từng có mối tình sâu nặng với ông Vũ Đình Phúc càng làm cho ông Hàm căm hận nhà ông Phúc đến tận xương tuỷ. Những câu chuyện xoay quanh gia đình nhà ông Hàm sẽ ra sao? Bà Son sẽ sống với người chồng bà không yêu thế nào?
-
Trong phần bốn của cuốn tiểu thuyết, ta không khỏi xót xa trước cái chết đau đớn của lão Quỳnh - một ông già ngẩn ngẩn ngơ ngơ, lúc nhớ lúc quên, chết vì cơn đau bụng sau khi ăn hết một nồi ba cơm. Người ta cho rằng lão chết vì "ma đổi, ông Bụt bắt", nhưng có lẽ lão chết vì quá no, chết sau khi được ăn một bữa đẫy cái bụng đã trống rỗng từ lâu.
-
Tiểu thuyết 'Mảnh đất lắm người nhiều ma' của nhà văn Nguyễn Khắc Trường là một cuốn tiểu thuyết lạ thường nhưng đầy triết lý về lối sống vùng nông thôn xưa đan xen giữa nề nếp, ý thức, những sinh hoạt tinh thần ở nông thôn nói chung, trong những người nông dân nói riêng, các vấn đề gia tộc và dòng họ, hôn nhân và gia đình, các quan hệ làng xã và lề thói nông thôn.
-
Trong phần cuối của cuốn tiểu thuyết, chúng ta không khỏi xúc động trước những tình cảm, tình yêu của người ra đi, kẻ ở lại được tác giả miêu tả qua những trang văn trước lúc anh Ba ra đi tại bến càng Nhà Rồng. Trên con tàu Đô đốc Amiral Latouche Tréville mở đầu cho một hành trình dài đầy gian khổ nhưng vinh quang. Con tàu rẽ sóng, rẽ ra tương lai mới cho dân tộc, cho quê hương.
-
Tương lai là điều anh Ba luôn tìm kiếm, nhưng không vì lẽ đó mà anh bỏ quên thực tại, quên đi những con người đang nhiệt thành giúp đỡ mình hoàn thành ước mơ. Anh mở lớp dạy học, nơi mà chữ anh Ba thắp sáng lên trong trái tim những người thợ. Anh còn dành tặng những món quà tới những người anh biết ơn trước khi ra đi tìm đường cứu nước.
-
Theo chân Tư Lê, anh Ba đến Sài Gòn. Nơi đây anh đã gặp được cụ già Đờn, cô Út - con gái ông và những người bạn ở xóm chợ. Anh không ngại khó, không ngại khổ, tự nguyện làm nghề phu vất vả chỉ để tìm được hướng đi, ra một phương trời khác thực hiện ước mơ lớn. Cuộc sống nơi Sài Gòn mở ra những trải nghiệm mà từ trước đến nay anh chỉ đọc và biết qua sách vở.
-
Nguyễn Tất Thành gặp tại Tư Lê người mà anh đã cứu trong cuộc biểu tình, đấu tranh đòi quyền sống ở Huế. Bấy giờ bản tính lương thiện của anh thấy ai gặp nạn thì ra tay cứu giúp. Nào ngờ sau này chính anh Tư lại là người anh em cùng anh trải qua những năm tháng tuổi 20. Nhờ gặp được Tư Lê, Nguyễn Tất Thành lại một lần nữa ra đi, vào trong Nam đi tìm con đường giải cứu đất nước với cái tên anh Ba.
-
Tại Bình Định, Thành gặp lại người cha đức độ của mình. Cuộc gặp gỡ lần này một lần nữa khẳng định kỳ vọng mà cha anh đã để lại. Dấu chân của Nguyễn Tất Thành in xuống cực Nam Trung Bộ, nghe theo lời cha anh đến dạy ở trường Dục Thanh. Ở đây, anh hết lòng chỉ dạy cho những người học trò nhỏ, lại không quản ngại giúp đỡ những người em gặp khó khăn. Tuy chỉ ở lại một thời gian nhưng ấn tượng và bài học mà anh để lại trong lòng học sinh là những điều quý giá.
-
Tại trường Quốc học Huế, Tất Thành gặp lại những người bạn cũ đã không quản ngại khó khăn giúp đỡ mình năm xưa. Cùng với bạn của mình, trong một lần nhân dân ta nổ ra biểu tình, Thành đi trong đội ngũ đấu tranh đòi quyền sống. Sau cuộc nổi dậy đó, Tất Thành bị cảnh sát săn đuổi. Anh đã có thể trở lại trường học nhưng để lại cái danh người học trò xuất sắc, anh đã ra đi theo tiếng gọi của con tim, ra đi để viết nên những trang sử mới.
-
Chặng đường học Tiểu học Đông Ba đã kết thúc, tâm trí Thành lại bộn bề với bao hy vọng chờ đợi được gọi vào 'Thiên đường trường học' niên khóa 1906 - 1907. Cùng lúc đó, anh xốn sang với cuộc vận động chống Pháp do các sĩ phu yêu nước đang nhen lên. Cuộc gặp gỡ giữa thầy trò Nguyễn Tất Thành và Lê Văn Miến trong một lần mùa thu năm 1906 được nhà văn tái hiện vô cùng xúc động.
-
Bắt đầu từ những ngày sửa soạn theo cha lên đường vào kinh đô Huế lần hai cùng với cha và anh, Côn bận rộn chuẩn bị mọi thứ để tạm biệt mọi người. Sự xa quê lần này của ba cha con diễn ra trong những lời thân thương của mọi người nơi quê nhà.
-
Ở phần này chúng ta sẽ cùng đắm chìm vào những cảm xúc sâu lắng mà nhà văn đã gợi lên trong những ngày tháng cuối ở làng Sen của ba cha con cậu bé Côn trước khi cha cậu vào kinh thành Huế nhậm chức. Dù đã đỗ quan Phó bảng, nhưng ông Sắc khước từ cả việc triều đình gọi bởi ông còn trách nhiệm làm tròn chữ hiếu với cụ đồ An thay người vợ đã mất của mình.
-
Đắm chìm vào những trang văn của tác giả không khỏi xúc động trước hình ảnh cậu bé Côn 11 tuổi chứng kiến cảnh mẹ mất ở kinh thành Huế trong những ngày giáp Tết. Một mình Côn bế đứa em nhỏ côi cút, bệnh tật, yếu ớt mới được vài tháng tuổi đi xin từng giọt sữa để duy trì sự sống cho em. Nhưng chỉ sau một vài ngày, đứa em bé nhỏ kia cũng rời bỏ Côn mà đi. Đau buồn, xót xa trước sự mất mát lớn lao trong gia đình, cụ đồ Nguyễn Sinh Sắc quyết định đưa hai con trai trở về xứ Nghệ.
-
Năm 1898, cậu bé Nguyễn Sinh Cung bắt đầu được học chữ Hán thông qua những lớp dạy học của cha ở Huế khám phá bao điều hay của chữ nghĩa. Song cũng chính trong khoảng thời gian này, gia đình có thêm một thành viên mới nên cậu bé Côn phải phụ mẹ chăm em. Những khó khăn vất vả tại kinh thành Huế đã mang đến nhiều trải nghiệm cùng sự chiêm nghiệm quý giá cho cậu bé Nguyễn Sinh Cung như thế nào?
-
Chuyến di dời theo cha mẹ vào kinh thành Huế lúc bấy giờ cũng chính là bước ngoặt đầu tiên trong cuộc đời của Bác. Tại đây, cậu bé Côn bắt đầu được ảnh hưởng rõ hơn sự học từ cha mẹ. Nghe điều gì, thấy điều gì đều là bài học vỡ lòng. Chữ là mắt, người không có chữ coi như người mù ở thế gian. Trí thông minh, sự nhạy bén và ham học hỏi hơn người của cậu bé Côn được nhà văn Sơn Tùng khắc họa rõ nét qua từng câu hỏi, lời nói, thái độ diễn ra trong đời sống bình thường.
- Mostrar mais